Thu nhặt hình ảnh hằng ngày trên đường đi bộ

Chai Coke trên nónỞ góc công viên trên đường tôi đi bộ có một pho tượng đồng đứng cạnh con ngựa. Tôi tự nhủ nhiều lần sẽ đến gần để xem tượng này là tượng vinh danh ông tướng nào nhưng lười nên nhìn mãi mà cũng chẳng biết tên. Một buổi trưa đứng ở xa tôi nhìn thấy trên mũ của ông có cái gì đo đỏ, như thể có người cắm vào một đóa hoa. Té ra không phải. Zoom ảnh thật gần mới biết cái màu đỏ ấy là gì. Tưởng chỉ có các nước nhược tiểu mới phá phách tượng đài công cộng. Té ra công dân Mỹ cũng thế.
tủ sách bị mang đi sửa  tủ sách sau khi sửa  lấy một quyển trao đổi
Có một hôm bị bão, cánh cửa bên phải của tủ sách bị rơi ra, được mang đi sửa. Buổi trưa đi ngang thấy trống trơn như vầy, hơi buồn buồn. Vài tuần sau, tủ sửa xong được trả lại chỗ cũ.
ngõ vắng trong công viênhai cánh gladys góc vườn hoa
góc vườn hai cành hoa gãy hai lẵng hoa
Ở góc đường hoa mùa hè như loose strife, gladiola, tường vi mọc um tùm. Hai lẵng hoa treo ở một con đường khác.
Butterfly bushDâm bụt trắngOng đậu trên hoa chicory
Hoa trên đường đi bộ trước nhà.

This slideshow requires JavaScript.

Nguyễn Xuân Thiệp – Tản Mạn Bên Tách Cà Phê

This slideshow requires JavaScript.

Tôi được tặng ba quyển Tôi Cùng Gió Mùa, Thơ, Tản Mạn Bên Tách Cà Phê của nhà văn Nguyễn Xuân Thiệp.  Mấy hôm nay tôi nhẩn nha thưởng thức Tản Mạn Bên Tách Cà Phê.

Những bài tản mạn này thú vị ở chỗ tác giả kết hợp chuyện quá khứ ở Việt Nam với chuyện hiện thời ở hải ngoại, chuyện Á đông và chuyện Tây phương, chuyện người già và người trẻ. Trong một bài ông viết về thành phố New Orleans với những cây cầu dài gần 40 km, có quán cà phê gợi nhớ những hoàng hôn tím, và người Việt trân mình chịu cơn bão Katrina. Một bài khác ông viết về bài Chiêu Hồn Ca của Nguyễn Du cùng với cái không khí trại tù ở Thành Đá Xanh, Thanh Chương Nghệ Tĩnh. Ông kể chuyện loài én thiên di hằng năm trở về San Juan Capistrano rất thơ mộng nhưng rồi bỗng dưng chúng bặt tăm không quay trở lại nữa. Những buổi hội hè liên hoan bỗng trở nên tẻ nhạt vì chim đi biền biệt. Văn của ông cũng giống như thơ, đầy nét lãng mạn với bướm và hoa, loài chim cardinal màu đỏ, dế và ve sầu, quá khứ của ông có tiếng gà trưa và những con tàu chạy ngang qua nhà ga nhỏ bé. Ông cũng viết về chiến tranh với những ưu uất nhưng không có chút nào oán hận. Đây là một quyển tập hợp các bài văn ngắn, thông minh, đáng yêu và cũng là một chuỗi kỷ niệm của nhà văn với bạn bè gắn bó với thời cuộc từ Việt Nam đến hải ngoại. Tác giả là nhà thơ có cái nhìn của họa sĩ. Những bài tạp ghi này là những bức tranh lồng vào rất nhiều bài hát và văn hóa Tây phương.

Tác giả Nguyễn Xuân Thiệp có nhiều bài thơ rất hay. Tôi rất thích bài Thảo Nguyên và bài Đốt Lửa Nghe Sư Đàn. Hai bài thơ này ông sáng tác lúc đang bị ở tù cải tạo thế mà giọng thơ rất hiền hòa thanh tịnh. Ông thường không viết hoa ở những chỗ đầu câu làm tôi liên tưởng đến cách viết của e. e. cummings nhưng chỉ liên tưởng thế thôi chứ tôi không tìm ra được nhiều điểm để chứng minh sự tương đồng giữa hai nhà thơ. Chỉ có một nét chung là cả hai người đều thích viết về thiên nhiên. Cả ba quyển thơ và văn của tác giả Nguyễn Xuân Thiệp rất thông minh, rất thơ, và rất lãng mạn. Tôi đọc xong thấy tiếc giá mà mình đọc chậm lại chút nữa, như nhâm nhi ly cà phê vào một buổi sáng đẹp trời.

Độc giả có thể tìm đọc tác phẩm của ông trên trang mạng Gió O. Nguyễn Xuân Thiệp. Hay có thể đọc ở trang mạng Phố Văn. Link ở đây.

Cám ơn và đính chính

Bạn thương nên giới thiệu blog dùm nhưng tôi xin đính chính vài lời kẻo tôi bị hiểu lầm. Thường thường, khi tôi được khen tôi cám ơn, nhưng vẫn cố giữ mình đừng trở nên huênh hoang tự đắc. Tôi nghĩ nhiều khi người ta khen mình chỉ vì lòng nhân hậu tử tế, như thấy mình xấu thì khen thông minh hoặc có duyên (cho đừng tủi). Mình nên biết thân biết phận để đừng trở nên lố bịch. Tôi không có ý nhìn ai hay nghe gì cũng thấy gian dối xin bạn hữu đừng phiền trách mà oan cho tôi. Viết chơi cho vui cuộc đời vậy mà.

Cám ơn

Có việc đi xa, về nhà thấy nhà có khách viếng rôm rả. Xem lại té ra Bác Gấu làm một cái PR dùm cho cái blog hiu quạnh này. Cám ơn Bác lắm, nhưng xin Bác làm ơn lấy chữ dzăng sĩ lại giùm, viết ấm ớ lăng nhăng mà Bác khen quá sợ đâm ra hư.

Cảm tạ

Được tặng Thư Quán Bản Thảo số 53 và tuyển tập Truyện Từ Văn
của Trần Hoài Thư. Và một trái sầu riêng.

TQBT màu trắng. Truyện Từ Văn có bìa màu trắng bọc thêm lớp giấy láng màu đen rất “xịn” . Sách in đẹp tuyệt vời. TQBT 250 trang. Truyện từ Văn 290 trang.

Tôi gọi chị Yến cảm ơn. Chị bảo chị trồng sầu riêng ở sân sau nhà. Hôm nào sang chơi chị cho đội nón sắt đi chọc sầu riêng.

Cám ơn

Cám ơn các bạn Yahoo Blog đã chuyển toàn bộ “tác phẩm” của
tôi nhanh chóng, thành công xuất sắc. Các bạn đúng là “genius”. Nói nịnh chút
nhé, đừng có phổng mũi quá sẽ xấu đi. Dù các bạn không dám tự xưng là genius
thì cũng gần gần với genius so với tôi dốt nát chuyện computer.

Cám ơn Đại ca Vương Trùng Dương đều đặn gửi tặng báo Sài Gòn Nhỏ. Mấy tuần nay
bận quá nên không có bài. Xin cáo lỗi với Đại ca.

Cám ơn nhà văn Trần Hoài Thư mới gửi tặng hai quyển Thư Quán Bản Thảo số 51.
Báo làm rất đẹp, dày 240 trang, chủ đề giới thiệu tác phẩm Cõi Đá Vàng của bà Nguyễn
thị Thanh Sâm và về nhà thơ quá cố Giang Hữu Tuyền.

Cám ơn nhà văn Nguyên Minh đã tặng tạp chí Quán Văn số 4. Đặc điểm của TQBT và
Quán Văn là không có trang quảng cáo. Quán Văn với 192 trang với bài vở của nhiều
nhà văn tên tuổi ở VN cũng như nước ngoài.

Tôi thật là may mắn.